Mỗi khi tôi cần tìm đến một góc trời bình yên, một góc riêng không chật chội, không xô bồ,… Tôi lại lên đường đi tới Sapa!
Hành trình tới Sapa!
Tôi thường ngồi lặng mình trước mỗi chuyến đi, tự hứa sẽ khoác lên mình một tâm hồn trần trụi và phơi hồn mình trước thiên nhiên nơi tôi sắp đặt chân tới.
Tuổi 20 - những ngày thanh xuân đầy nhiệt huyết và hi vọng, ước mơ của tôi chỉ là đi xa nhất có thể, tôi tham vọng muốn ôm trọn từng cảnh sắc đất trời vào lòng mình. Và theo chuyến tàu đêm tôi tìm đến Sapa!
Có lẽ cái tên Sapa đã trở thành tiếng gọi của giới trẻ hay bất kì những người có chung sở thích đi du lịch hay đơn giản, chúng ta muốn tìm cho mình một góc trời bình yên.
Chúng ta lên đường, rời xa cái chật chội, phồn hoa và xô bồ của thành phố, những công việc văn phòng chất đầy như núi ngày này qua tháng khác hay học hành thi cử cũng đủ khiến ta nao lực trước những guồng quay của cuộc sống.
“Gác hết tất cả lại, lên đường tìm về Sapa cũng giống như chuyến xe cuối năm tìm về với gia đình, với mâm cơm mẹ nấu hay ân cần của cha, mảnh đất hội thụ đủ những cảm xúc ấm áp nhất và thư thái nhất.”
Không hổ danh mà người ta ví Sapa như một thị trấn nhuốm màu cổ tích. Khi mới được biết đến nơi đây chỉ là một thị trấn nhỏ bao trùm bởi những điều dung dị và hoang sơ, nhưng vài năm trở lại đây, du lịch trở nên thiết yếu và được quan tâm nhiều hơn thì Sapa ngày càng chứng tỏ được tầm ảnh hưởng của mình đối với cộng đồng du lịch Việt Nam và quốc tế.
Dù cho Sapa đang trở nên tấp nập hơn, có phần “thương mại và đa dạng hóa” các loại dịch vụ, nhưng hãy cứ đặt niềm tin và chinh phục nơi đây một lần, ở một góc nhìn khác-cảnh sắc của thị trấn sương mờ này vẫn xứng với cái tên của nó, vẫn cứ tình, cứ đẹp và nên thơ.
Sapa hay Đà Lạt thứ 2?
Núi ôm mây, mây ấp núi, sau chuyến tàu đêm thành phố Lào Cai chào đón người ta bằng cái lạnh tê người vào buổi sớm, đi từ thành phố Lào Cai đến trung tâm thị trấn Sapa chỉ khoảng độ 35km.
Nếu Đà Lạt thơ mộng nằm cuộn mình trên cao nguyên Lâm Viên - vùng đất được mệnh danh là “thiên đường nghỉ dưỡng” của Việt Nam thì Sapa như hình ảnh Đà Lạt thu nhỏ giữa núi rừng Tây Bắc.
Mang trong mình những xúc cảm như tâm trạng người con gái - thức dậy vào một sáng giăng đầy sương đón bình minh nơi đỉnh núi, thoáng qua những cơn mưa bất chợt rồi phút chốc lại tỏa nắng chan hòa ôm sát những khúc lượn quanh co. Ta có thể cảm nhận được đầy đủ 4 mùa trong một ngày.
Sáng ra khí trời mát mẻ trong lành như mùa Xuân, xế trưa mặt trời lên cao như cái nắng như mùa Hè, đầu chiều nền nhiệt độ thay đổi rất nhanh, rồi lại vương chút nắng phai nhạt mơ màng của mùa thu.
Đêm xuống, dù là đang giữa mùa hè ta cũng có thể cuộn mình trong chiếc chăn ấm nơi một homestay rất tình nào đó để cùng trò chuyện với bạn bè hay xem lại những bức hình đã được chụp trong suốt cuộc hành trình.
Đặt chân đến Sapa là giây phút bình yên trong từng khoảng trời!
“Đôi lúc giữa những ngày tháng xô bồ Ta muốn ngắm hoàng hôn nơi đỉnh đèo nào đó Rít vài hơi thuốc nơi đồi cao lộng gió Khó gì đâu, cứ thế ta đi…”
Thanh xuân vốn ngắn, đi hết mình, sống hết mình và vui hết mình khi còn có thể, hãy một lần đặt chân đến vùng đất mới ngắm mặt trời lên và khẽ tạm biệt ngày dài qua ánh hoàng hôn buông lơi về sau núi.
Ô Quy Hồ là một trong tứ đại đỉnh đèo của Việt Nam - nằm cách trung tâm thị trấn khoảng gần 20km. Mỗi khúc cua trên cung đường đèo Ô Quy Hồ là 1 mảnh ghép của bức tranh phố núi hùng vĩ, bên phía Lào Cai thì mù sương, bên phía Lai Châu thì nắng ấm; mùa đông thì có băng tuyết, mùa hạ thường có mây bao phủ bồng bềnh.
Cái đẹp của buổi chiều tàn có lẽ là thứ ánh sáng không bao giờ tắt trên đỉnh Ô Quy Hồ, ánh nắng vàng tràn qua khe núi, những tia nắng nhảy múa dưới những áng mây chiều và nắng phủ ngập các cung đường.
Thu vào trong tầm mắt là một bức tranh nhiều màu sắc, mặt trời đỏ au trôi nhẹ ngà ngà xuống chân núi, có núi rừng, có xanh bạt ngàn của cây cối, có những cung đường, gió và nắng. Tận hưởng một ánh hoàng hôn nơi cảnh sắc nơi đây cũng đủ khiến ta cảm thấy trân trọng cuộc sống hơn, yêu đời hơn, quên đi mọi phiền âu hay mệt nhọc, chỉ có ta hòa mình với thiên nhiên, với trời đất.
Những ngày thả hồn ở Sapa, trông theo những làn sương mờ bay lơ lửng, nhâm nhi ly rượu táo mèo bên bếp lửa hay hòa mình vào phiên chợ đêm nhộn nhịp, cả người dân và lữ khách cùng nhau vui đùa, thổi kèn hát dân ca hay chiêm ngưỡng những món đồ hàng nhiều màu sắc, nếm thử một xiên thịt nướng giòn tan mà thơm phức - đặc sản của núi đồi thì cuộc sống được tô thâm biết bao thứ màu sắc, khiến những bước chân đi chẳng muốn rời. Dù bị “thương mại hóa” nhiều, chi phí về ẩm thực hay nghỉ dưỡng và các loại vé khiến chúng ta một lần đắn đo - liệu chuyến đi ấy có đáng? Nhưng tôi nghĩ nếu có cơ hội thì vẫn nên thử một lần, vì chúng ta còn trẻ tức là chúng ta còn cơ hội để sống và để tận hưởng.
Mỗi người sẽ có những quãng thời gian và quỹ đạo cho riêng mình, dù đến vào mùa nào thì Sapa vẫn luôn chào đón chúng ta bằng thiên nhiên, bằng những nụ cười của người dân bản xứ.
Thời điểm cuối hè đầu thu chắc hẳn ta sẽ được gói ghém những bức hình để đời nhất mang về kỷ niệm hay cùng chia sẻ với bạn bè.
Còn, nếu như bạn buồn, bạn muốn nghỉ ngơi và tìm nơi trốn, mùa đông ở Sapa mang lại chút bình yên,chút buồn phảng phất và hiu quanh, ôm lấy ta trong những ngày rệu rã của tuổi trẻ.
Nếu yêu thích tham quan và khám phá, ở khu vực quanh thị trấn ta có thể ghé tới Nhà thờ đá, Sunplaza Station, đi tàu leo núi Mường Hoa (50k/vé) để đi từ trung tâm thị trấn lên cáp treo Fanxipang.
Đi tàu thì cảnh tượng thung lũng Mường Hoa được phác họa trước mắt rất đẹp và rực rỡ. Với những ai yêu thích trekking có thể leo bộ lên đỉnh Fan 3143m để khám phá bản thân và thử một lần cảm giác của sự chinh phục nóc nhà Đông Dương.
Những ai mong muốn được một lần ngắm nhìn tuyết rơi thường đến vào mùa đông và tự mình trải nghiệm cảm giác mới lạ này.
Ngoài những bình yên của phiên chợ đêm hay cùng bạn bè thưởng thức một ly cà phê ở Cộng, nếu là một chuyến du lịch cùng nhau ta có thể hiểu thêm về những người bạn, thuê một homestay như Floating Cloud hay một Utopia Ecologe theo hình thức resort, chi phí khả ổn, chúng ta có thể cùng nhau đi chợ, nấu ăn, ngồi bên bếp lửa nướng ngô khoai hay uống cà phê trò chuyện bên bờ suối, rời xa wifi, mạng xã hội, chỉ còn những tâm sự tuổi đôi mươi với những đắn đo ngã rẽ của cuộc đời, hòa mình với thiên nhiên và trân trọng khoảnh khắc cùng những người bạn.
Sapa đi và khám phá, cuộc sống qua một lăng kính khác
Với những ngày đi trốn ở Sapa, thuê một chiếc xe trong khu vực trung tâm thị trấn rồi lên đường, tự mình khám phá hết tất cả mọi chốn, mọi ngóc ngách của nơi này, đừng quên những bản làng ẩn mình hiền hòa sau núi như: Cát Cát, Sín Chải, Tả Van, Tả Phìn,…
Ở quen nơi phố thị, mệt mỏi trước những ngày tăng ca hay tắc đường giờ tan tầm, cảm giác chạy xe trên từng cung đường ở đây thật kỳ diệu biết bao nhiêu.
Đối lập với thiên nhiên hoang sơ hùng vĩ, núi tiếp núi, ruộng bậc thang mênh mông bát ngát là những ngôi nhà nhỏ xinh bên triền núi, những người làm ruộng, làm nương, làm rẫy, người dệt vải bên khung cửi và những đứa trẻ, cuộc sống ở đây tuy khó mà giản dị, mà vui, người ta biết sống nhẹ nhàng hơn và hạnh phúc với những gì mình có.
Trẻ con ở đây khác lắm, tôi vẫn thường nghe người ta kể về kỷ niệm và tình yêu của mình với những đứa trẻ vùng cao, hay những hình ảnh mộc mạc mà phác họa chân thật nhất về cuộc sống của các em, vì thế dù đi đâu tôi cũng hi vọng được gặp các em, chụp chung một bức ảnh và trao cho các em hơi ấm tình người.
Sinh ra ở mảnh đất có khí hậu lạnh hơn đồng bằng, những đứa trẻ dường như thua thiệt và thiếu thốn nhiều lắm, những em bé 2-3 tuổi với manh áo mỏng giữa ngày đông lạnh giá, khuôn mặt lấm lem, đôi bàn chân đất đi trên từng cung đường, qua cánh đồng hay từ nhỏ đã theo mẹ cha lao động, đó chưa phải là tất cả.
Tôi chỉ thấy ở các em sự lạc quan, yêu đời, một nụ cười luôn thường trực trên môi và những ánh mắt biết nói, sáng như những ngôi sao trên nền trời giá buốt. Những khuôn mặt ửng hồng đi vì cái lạnh ngày đông lại xen thêm chút nắng hanh, cứ an nhiên vui đùa mà ta có thể bắt gặp trên suốt chặng đường. Dù ngày nắng hay tuyết rơi, chống chọi với cái lạnh đã trở thành thói quen nên các em hài lòng hơn với cuộc sống. Dù đôi khi người ta sẽ nghĩ xấu vì những hành động xin tiền của trẻ nhỏ nơi đây nhưng nếu không có, chúng ta có thể chia sẻ cho các em những viên kẹo, tấm bánh, cái nắm tay hay một nụ cười thân thiện, có thể dừng chân trò chuyện cùng các em, hỏi về ước mơ và sở thích, hôn nhẹ một cái tạm biệt rồi lại tiếp tục cuộc hành trình. Những đứa trẻ ở Sapa quả thực rất đặc biệt, đáng yêu và đáng mến!
Có lẽ vậy, mỗi địa điểm đều mang trong mình những nét riêng và bí ẩn, mỗi người sẽ có những cái nhìn và cảm nhận khác nhau, có người tới Sapa để tìm hiểu về văn hóa, thưởng thức đặc sản thì cũng nhớ ghé Thác Bạc, thác Tình Yêu, Cổng Trời hay thưởng thức hương vị món thắng cố, đồ nướng,…
Có người muốn tìm chốn bình yên để nghỉ ngơi thư giãn thì hãy lựa chọn một góc nhỏ bình yên, hòa mình vào thiên nhiên, tắm lá thuốc ở Sapa và thu mình lại với những không gian của núi đồi. Những bạn trẻ yêu khám phá hãy chạy xe trên những cung đường và tìm kiếm những điều mới lạ, gặp gỡ trẻ con và người dân để hiểu thêm và giàu thêm những trải nghiệm.
Đọc thêm: Kinh nghiệm đi Sapa 2019
Sapa sinh ra vốn thế và nó dành cho tất cả mọi người! Đừng từ chối bất cứ cơ hội nào để đi, để khám phá và trải nghiệm - tuổi trẻ suy cho cùng chỉ có một lần.
Sống không hối tiếc - lên lịch một chiếc tiến về Sapa!
Nguồn: lời của 1 bạn nữ tên Tiên